Đêm nay trăng rằm, mình đang một mình trên xe máy hướng vào Sài Gòn, mặt trăng đứng ở đằng đông ngay trước mặt mình, khoảng trời đêm nay cũng nhờ ánh trăng mà trở nên lung linh mờ ảo lắm… Nhìn vào đoạn đường và khoảng trời thăm thẳm phía trước có vẻ sẽ có đủ chỗ cho mọi suy tư trong đầu mình ngay lúc này.
Ngước nhìn mặt trăng đang treo lơ lửng mình chợt nghĩ tới việc trăng đã đứng đó gần 5 tỉ năm, đã từng soi sáng vũ trụ từ ngày mặt đất vẫn còn trơ trọi, soi sáng cho loài thủy sinh mọc chân lên bờ làm ếch nhái, soi cho bọn khủng long đi tìm bạn tình, soi cho loài vượn cổ thuở hồng hoang đi tìm lửa, soi cho tổ tiên ta đi đánh trận chống giặc ngoại xâm, soi cho ông với bà ngồi viết thư cho nhau giữa bom đạn chiến trường, soi cho cha với mẹ những đêm hẹn hò bên bờ đê dưới ánh trăng mờ lãng mạn… soi cho kẻ tha hương đi những chuyến bôn ba vì cơm áo gạo tiền...
Tự nhiên có cảm giác như mình đang đi lạc theo một chiều thời gian, chiếc xe máy tàn cứ thế đưa mình băng qua tầng tầng lớp lớp dòng lịch sử tỷ năm của vũ trụ. Rồi bổng dưng nó dừng lại, đưa mình về hiện tại, lếch thếch vác balo vào phòng… nằm trằn trọc với những suy tư.
Khổng Seyla | Đức Hòa đêm 12.11.2019